Trí tuệ nhân tạo (AI) đang đẩy phong bì, gây xôn xao trong thế giới nghệ thuật, đặc biệt là khi nói đến các vấn đề sáng tạo và bản quyền. Sự cố gần đây liên quan đến việc sử dụng AI để "hoàn thành" bức tranh dang dở (1989) của Keith Haring, một tác phẩm cố tình để trống để tượng trưng cho khoảng trống do đại dịch HIV gây ra, đã gây ra phản ứng dữ dội. Cách giải thích AI này của bức tranh đã khơi lại cuộc tranh luận đang diễn ra về ngã tư của AI và bản quyền.
Sự náo động bắt đầu khi một AI tạo ra được sử dụng bởi một người dùng trên một nền tảng phổ biến để lấp đầy khoảng trống của Bức tranh dang dở của Haring. Bài đăng đã khuấy động một cơn bão, với nhiều người bày tỏ sự phẫn nộ của họ trước sự vi phạm ý định ban đầu của Haring. Hành động sử dụng AI để can thiệp vào một tác phẩm nghệ thuật có ý nghĩa cảm xúc và lịch sử sâu sắc đã chạm đến một dây thần kinh trong và ngoài cộng đồng nghệ thuật. Trong khi một số nhà bình luận tin rằng bài đăng được thiết kế để kích hoạt phản ứng và tăng mức độ tương tác, những người khác xem nó như một khám phá thực sự về tiềm năng sáng tạo của AI.
Sự cố này không phải là một sự kiện độc lập, mà là một phần của cuộc trò chuyện lớn hơn xung quanh AI và các vấn đề bản quyền. Vào tháng 12/2023, họa sĩ kịch bản Jon Lam đã đưa ra ánh sáng một bảng tính của Google được cho là liệt kê hàng nghìn nghệ sĩ có phong cách được sử dụng mà không có sự đồng ý để đào tạo các thuật toán AI. Danh sách này bao gồm những nhân vật nổi tiếng như David Hockney, Tracey Emin, Yoko Ono, Yayoi Kusama và thậm chí cả Keith Haring. Tiết lộ này đã thúc đẩy một làn sóng kiện tụng từ các nghệ sĩ cáo buộc các công ty AI vi phạm quyền sở hữu trí tuệ của họ.
Giữa những vụ kiện này, OpenAI, tổ chức chịu trách nhiệm phát triển các mô hình AI như ChatGPT và DALL-E, đã bảo vệ hành động của mình. Họ lập luận rằng việc đưa vào tài liệu có bản quyền là rất quan trọng đối với sự tiến bộ của AI, vì khả năng học hỏi và tạo ra nội dung mới phụ thuộc vào việc phân tích và hiểu các tác phẩm hiện có. Tuy nhiên, lập luận này đã làm dấy lên lo ngại về khả năng khai thác sáng tạo của các nghệ sĩ mà không có sự đồng ý của họ.
Sự giao thoa giữa AI và bản quyền trình bày các vấn đề phức tạp về quyền tác giả, quyền sở hữu và ý nghĩa đạo đức của việc sử dụng AI để sao chép hoặc thay đổi các tác phẩm nghệ thuật hiện có. AI chắc chắn đã cách mạng hóa nhiều lĩnh vực khác nhau, bao gồm cả nghệ thuật, nhưng tác động của nó đối với biểu hiện sáng tạo và quyền của nghệ sĩ vẫn là một chủ đề được tranh luận sôi nổi. Ma sát giữa đổi mới và duy trì tính toàn vẹn nghệ thuật nhấn mạnh sự cần thiết phải thảo luận liên tục và hướng dẫn minh bạch về vai trò của AI trong nghệ thuật.
Khi công nghệ tiếp tục phát triển, ranh giới giữa nghệ thuật do con người và máy móc tạo ra ngày càng trở nên mờ nhạt. Các nghệ sĩ, chuyên gia pháp lý và nhà phát triển AI cần hợp tác để tạo ra một khuôn khổ tôn trọng quyền của người sáng tạo trong khi nắm bắt các khả năng của AI. Tìm kiếm sự cân bằng phù hợp giữa đổi mới và cân nhắc đạo đức sẽ là mấu chốt trong việc định hình tương lai của nghệ thuật do AI tạo ra.
Cuộc tranh cãi xung quanh phiên bản hoàn thiện AI của Bức tranh dang dở của Keith Haring là một lời nhắc nhở rõ ràng về cuộc tranh luận đang diễn ra xung quanh AI, bản quyền và ranh giới của sự sáng tạo. Vấn đề này nhấn mạnh sự cần thiết phải thảo luận chu đáo và hướng dẫn rõ ràng tại giao điểm của AI và nghệ thuật. Với sự phát triển không ngừng của công nghệ, các nghệ sĩ và nhà đổi mới cần hợp tác để đảm bảo tương lai của AI trong nghệ thuật tôn trọng và bảo vệ quyền và ý định của người sáng tạo.